Trong một hẻm tĩnh lặng của thành phố, hai người đứng đối diện với nhau, mắt lặng lẽ nhìn vào mắt nhau. Một là An, một là Huy. Mỗi người đều mang trên khuôn mặt một nét sắc sảo, dưới lớp áo mịn màng, tim huyết bất an nhịp. Họ không nói gì, nhưng mỗi cử chỉ, mỗi cúi đầu, đều là những dấu ấn sâu sắc của lòng thương yêu.

An là một cô gái trung bình, có mắt xanh tươi, tóc vàng rực rỡ. Huy là một chàng trai khỏe mạnh, có gương mặt trơn tru, mắt đen tối. Họ gặp nhau tại một cửa hàng quán cà phê nhỏ gọn, một nơi thơm ngon và yên tĩnh. Đó là nơi mà An thường đến để nghỉ ngơi suy nghĩ, và Huy thường tới để tìm kiếm ấm áp.

Một ngày nọ, An ngồi một mình tại góc quán cà phê, tay nắm chặt một tách cà phê đen. Huy bước vào quán, nhìn thấy cô và ngay lập tức quyết tâm đến gần. Một cúi đầu ngay thẳng, Huy hỏi: "Cô có thể chia sẻ với tôi một cốc cà phê không?"

An nhìn Huy với ánh mắt tươi tốt, cười rộn ràng: "Chắc chắn rồi."

Huy ngồi xuống ghế bên cạnh An, hai người hòa vào ánh sáng nhẹ nhàng của đèn cà phê. Trong lúc uống cà phê, An kể cho Huy những câu chuyện về cuộc sống cô đơn của mình, trong khi Huy chia sẻ những trải nghiệm của mình với những bạn bè thân thiết. Cả hai dường như đã dành cho nhau một không gian riêng tư.

Một tháng sau đó, An và Huy bắt đầu gặp nhau thường xuyên hơn. Họ chia sẻ những bức ảnh của cuộc sống hằng ngày trên Facebook, nhưng không ai biết rằng những bức ảnh đó là do hai người chụp cho nhau. Mỗi khi An có khó khăn, Huy sẽ là người đứng cạnh; và mỗi khi Huy có buồn bão, An sẽ là tay cầm bàn của anh ta.

Tiêu đề: Từ Tên Đối Phương: Một Câu Chuyện Tình Yêu Đôi  第1张

Một lần An bị bệnh nặng, Huy quay sang quán cà phê để cứu An khỏi cơn đau. Trong suốt suốt thời gian bệnh tật, Huy đã là người đứng cạnh An 24/7. Mỗi khi An mở mắt dậy, Huy đã đặt một tách cà phê sôi sục sục trên bàn gần giường.

"An, em ơi," Huy nói suông suông với cô gái đang dậy khỏi giường. "Đây là cà phê sôi sục cho em."

An nhìn vào mắt Huy, lòng cô đơn hết sức ấm áp. "Huy, em rất vui được có anh."

Huy cười rộn ràng: "Em vui là tôi vui."

Trong suốt thời gian gắn bó với nhau, An và Huy dần dần thấy mình không thể nào sống khỏi nhau. Mỗi khi có dịp, họ sẽ đến quán cà phê để uống cà phê với nhau. Mỗi lần uống cà phê, họ sẽ nhìn vào nhau với ánh mắt đầy tình yêu. Mỗi lần nhìn vào nhau, họ sẽ cảm nhận được sức mạnh của tình yêu thương.

Rồi có một ngày, An hỏi Huy: "Huy, em có thể hỏi anh một câu không?"

"Nói đi," Huy trả lời ngay lập tức.

"Anh có thích em không?" An hỏi với ánh mắt trông rất khóc khổ.

Huy im lặng một lát, sau đó hắn nói: "Tôi rất thích em."

An gật đầu với nụ cười hạnh phúc. "Thế chúng ta hãy là một đôi đi."

Huy ôm chặt An trong tay: "Tôi đã chờ em từ lâu rồi."

Một năm sau khi họ trở thành một đôi, An và Huy vẫn thường xuyên đến quán cà phê để uống cà phê với nhau. Mỗi lần uống cà ph