Đêm ấm áp, đèn chớp mờ mắt, một cửa hàng nhỏ bên đường hẻo lánh, cửa mở ra một không gian ấm áp và yên tĩnh. Đây là "Bếp ăn tối" của tôi, một nơi để những lúc khó chịu, những lúc lo lắng, những lúc cần một nơi để trú ẩn.

Tôi là một người Việt sống tại Hàn Quốc, một người có sở hữu những kinh nghiệm đau khổ và hạnh phúc đa dạng. Mỗi đêm, khi tôi quay về căn hộ từ công việc căng thẳng, tôi có thể nghe thấy tiếng ồn ào từ bếp ăn tối này. Đó là tiếng ồn ào của những người khác, những người cũng đang tìm kiếm ẩu ẩn và ấm áp.

Bếp ăn tối này không có hình thức mỹ mắt, không có hương thơm tầm tục. Nó chỉ là một bếp ăn nhỏ, với bàn ghế gập nhung, với những chiếc đèn chớp mờ mắt. Những món ăn được nấu trên bếp là những món ăn bình dân, nhưng với một chút thêm của tình cảm và sự tận tâm của người nấu.

Tiểu thuyết: Một bếp ăn tối ấm áp  第1张

Tôi là chủ bếp ăn tối. Tôi là người nấu ăn cho những lòng đau khổ và lo lắng. Tôi là người cố gắng mang lại cho họ một nơi yên tĩnh để trú ẩn và hồi phục.

Mỗi đêm, tôi sẽ nấu cho họ một món gà hầm dầu. Món gà hầm dầu này không phải là món ăn đặc sắc của tôi, nhưng nó là món ăn mà tôi nghĩ rằng có thể góp phần an ủi cho những lòng lo lắng. Gà hầm dầu được nấu từ gà con nhỏ, với hương viền dầu hương thơm ngon. Tôi sẽ nấu nó suốt cả đêm, để mỗi khói hương của dầu hương có thể thấm sâu vào tâm trí của họ.

Một lần tôi gặp một cô gái trẻ, cô ấy đến bếp ăn tối của tôi vào một đêm đặc biệt tối. Cô ấy trông cực kỳ lo lắng, mắt cô ấy khóc suốt khiến tôi không thể không hỏi. Cô ấy kể cho tôi nghe về một cuộc chiến tranh tình của cô ấy với một bạn trai. Cô ấy khóc suốt khiến tôi không thể không an ủi cô ấy. Tôi đặt một món gà hầm dầu trước cô ấy, và cô ấy bắt đầu ăn với một cúi gối đầy lệch huyết. Tôi biết rằng món gà hầm dầu này không thể biến mất khóc của cô ấy, nhưng tôi hi vọng rằng nó có thể mang lại cho cô ấy một chút ấm áp và an ủi.

Một lần nữa, tôi gặp một cụ ông, ông già khóc suốt khiến tôi không thể không hỏi. Ông kể cho tôi nghe về cuộc sống khó khăn của mình, về những năm tháng khó khăn và bất an của ông. Tôi đặt một bát cơm cơm trước ông, và ông bắt đầu ăn với một cúi gối đầy lệch huyết. Tôi hi vọng rằng món cơm cơm này có thể mang lại cho ông một chút ấm áp và an ủi.

Bếp ăn tối của tôi không chỉ là một nơi để nấu ăn. Nó là một nơi để giao lưu tâm lý, nơi để chia sẻ những nỗi buồn và những niềm vui nhỏ. Mỗi đêm, tôi sẽ nghe những câu chuyện khác nhau của những người khác, và tôi sẽ nấu cho họ những món ăn khác nhau để trừu tận lo lắng và an ủi cho tâm trí họ.

Một lần tôi gặp một cặp đôi bạn thân, họ đến bếp ăn tối của tôi để ăn bữa tối cưới của họ. Họ trông rất hạnh phúc, nhưng cũng rất lo lắng về tương lai. Tôi nấu cho họ một món sườn chân lợn với rau củ. Món ăn này có thể góp phần an ủi cho lo lắng của họ về tương lai, và cũng có thể truyền thống cho họ niềm vui và niềm tin của bữa tối cưới.

Bếp