Tốc độ 539 là một cụm từ khóc sợ đối với nhiều người dân Việt Nam, đặc biệt là những người thường xuyên sử dụng đường phố. Nó không chỉ là một số, mà là một ký hiệu của sự bất ổn và hỗn loạn trong hệ thống giao thông của chúng ta. Tốc độ 539, tức là tốc độ 539 km/h (tương đương 334 mile/h), là tốc độ tối đa cho các xe tải và xe buýt được cho phép lái trên các đường cao tốc Việt Nam. Một con số khó tin, nhưng lại là thực tế không thể tránh khỏi đối với nhiều thành phố và khu vực đông nhật của Việt Nam.
Từ lâu đã, tốc độ 539 đã trở thành một biểu tượng cho những giai đoạn đông tắc, bất ổn và rủi ro trên đường phố. Nó gây ra sự cố cho người dân, cho doanh nghiệp và cho chính quyền. Mỗi ngày, hàng chục ngàn người Việt Nam phải dành thời gian và năng lượng để đối phó với tình trạng bất ổn giao thông. Nhiều người phải dành thêm thời gian đi lại để tránh bất cứ một trận đôi xe hay một cơn tắc. Các doanh nghiệp cũng phải chịu thua lỗ do sự cố giao thông, khi các nhân viên khó khăn trong việc đến và từ công ty.
Tốc độ 539 là một biểu tượng của sự thiếu quản lý và thiếu cố gắng của chính quyền trong việc cải tiến hệ thống giao thông. Trong nhiều khu vực đông nhật của Việt Nam, các đường cao tốc và đường phố chậm lại đến mức không thể tưởng tượng. Các xe tải và xe buýt lái với tốc độ 539, dẫn đến tình trạng bất ổn, tai nạn giao thông liên tục. Trong những tháng gần đây, có nhiều tin tức về tai nạn xe tải gây thương tích nặng nề, gây chết người, gây hỏng tài sản. Tất cả đều có liên quan đến tốc độ 539.
Tốc độ 539 không chỉ ảnh hưởng đến cá nhân, mà còn là một cơn bão cho toàn bộ xã hội. Nó gây ra hậu quả cho doanh nghiệp, cho hệ thống giáo dục, cho hệ thống y tế. Mỗi khi có một trận đôi xe hay một cơn tắc, sẽ có hàng chục ngàn người bị hãi hỏng thời gian và năng lượng. Đối với các doanh nghiệp, việc phân phối nhân sự và các hoạt động kinh doanh sẽ bị ảnh hưởng. Đối với các trường học và các cơ sở giáo dục, sẽ có nhiều học sinh và giáo viên bị hãi hỏng khi đi lại đến và từ các điểm giảng dạy. Đối với hệ thống y tế, sẽ có nhiều bệnh nhân bị hãi hỏng khi được giao tiếp và điều trị.
Tốc độ 539 là một biểu tượng của sự thiếu cố gắng của chính quyền trong việc cải tiến cơ sở hạ tầng giao thông. Trong nhiều năm qua, Việt Nam đã phát triển nhanh chóng về nhiều lĩnh vực khác như kinh tế, văn hóa, khoa học kỹ thuật… Nhưng so với những thành tựu này, cải tiến của hệ thống giao thông là rất chậm bước. Chính quyền không thể đáp ứng nhu cầu giao thông của dân số ngày càng gia tăng.
Các khu vực đông nhật Việt Nam, như TP Hồ Chí Minh, TP Hà Nội… đã chứng kiến sự bùng nổ của tốc độ 539. Các đường cao tốc và đường phố chậm lại đến mức không thể chấp nhận. Các xe tải và xe buýt lái với tốc độ cao nhất cho phép, dẫn đến tình trạng bất ổn liên tục. Các cơ sở giáo dục, các bệnh viện… đều phải dành thời gian và nỗ lực để phối hợp với tình trạng bất ổn giao thông.
Tốc độ 539 cũng là biểu tượng của sự thiếu cố gắng của công dân Việt Nam trong việc tự quản lý giao thông. Mỗi ngày, có rất nhiều người Việt Nam lái xe với thái độ bất cẩn, không tuân thủ luật lệ giao thông. Họ lái xe太快 (tức là quá tốc), lái xe bên lề… Tất cả đều là những hành động nguy hiểm cho bản thân và cho người khác.
Tuy nhiên, không thể phủ nhận rằng chính quyền Việt Nam đã có những cố gắng để cải tiến hệ thống giao thông. Có các dự án mở rộng đường cao tốc, có các dự án nâng cấp đường phố… Nhưng so với nhu cầu giao thông ngày càng gia tăng của dân số, những cố gắng này vẫn chưa đủ. Các dự án được thực hiện chậm bước, không đáp ứng được nhu cầu cấp tính của dân số.
Trong khi đó, có những khu vực Việt Nam khác đang có hệ thống giao thông hình dung khá tốt. Các thành phố như Đà Lạt, Huế… có hệ thống giao thông o-xích (tức là o-xích hóa cao), có cơ sở hạ tầng giao thông hình dung khá an toàn và tiện lợi. Những thành phố này cho thấy rằng có thể có hệ thống giao thông an toàn và tiện lợi cho dân số.
Tuy nhiên, để giải quyết vấn đề tốc độ 539, không chỉ cần cố gắng của chính quyền mà còn cần sự cố gắng của cả xã hội. Cần có sự tuân thủ luật lệ giao thông của công dân Việt Nam. Cần có sự quản lý hợp lý của các doanh nghiệp về việc phân phối nhân sự và các hoạt động kinh doanh. Cần có sự quản lý hợp lý của các cơ sở giáo dục, y tế… về việc phối hợp với tình trạng giao thông.
Tốc độ 539 là một biểu tượng khóc sợ cho hệ thống giao thông Việt Nam. Nó gây ra hậu quả nghiêm trọng cho cá nhân, cho doanh nghiệp, cho xã hội. Để giải quyết vấn đề này, cần có sự cố gắng toàn diện của cả chính quyền và công dân Việt Nam. Cần có sự quản lý hợp lý, cần có sự tuân thủ luật lệ… Một điều rõ ràng là chúng ta không thể tiếp tục đểo dạo với tốc độ 539. Chúng ta cần hành động ngay để cải tiến hệ thống giao thông của mình.